Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Cưới nhau một tháng, không dám "tân hôn"

Tôi và chồng năm nay 27 tuổi, cả hai đều đã tốt nghiệp đại học, có công việc ổn định với mức lương khá cao. Chúng tôi quen nhau từ thuở đại học, xuất phát từ một tình bạn trong sáng nhưng ngay từ đầu tôi không hề yêu chồng, không có tình cảm dành cho anh ấy mà chỉ là cảm động trước tình yêu của anh dành cho tôi thôi. Cũng vì chưa yêu ai bao giờ và muốn có một cuộc sống an toàn, bình yên nên tôi đã gật đầu đồng ý lời cầu hôn của anh ấy.
Nhưng gần đến ngày cưới, tôi gặp một anh chàng làm cùng cơ quan thì đến lúc đó, tôi mới cảm nhận được thế nào là cảm giác nhớ nhung, yêu thương thật sự. Dù không yêu chồng sắp cưới và dành tình cảm đặc biệt cho anh bạn nhưng tôi vẫn không dám hủy hôn để đến với anh ấy.
Chúng tôi làm đám cưới với nhau trong sự hân hoan, chúc phúc của hai bên gia đình.... nhưng chưa bao giờ tôi cảm nhận được hạnh phúc thực sự của hôn nhân. Dù đã cưới nhau gần một tháng nhưng vợ chồng vẫn chưa đi quá giới hạn vì tôi sợ đau, vì chính bản thân tôi không muốn, không có cảm xúc gần gũi với chồng... mà đó chỉ là tình thương thôi!
Cưới nhau một tháng, không dám "tân hôn" | Tình yêu,Chuyện phòng the,Đêm tân hôn,Cuộc sống vợ chồng
Tôi cần một lối thoát cho cuộc hôn nhân này (Ảnh minh họa)
Tôi không thể hiểu được tại sao tôi không thể yêu và có cảm xúc với chồng mình, dù anh ấy rất giàu có, thành đạt, bản chất cũng rất tốt, luôn biết quan tâm, lo lắng hết lòng cho vợ, cho gia đình. Nhiều lúc nhận được những cử chỉ âu yếm, quan tâm của chồng mà sao tôi thấy ăn năn, hối lỗi quá! Đáng lẽ không yêu anh, tôi cũng nên buông tha cho anh ấy... vậy mà tôi vẫn chấp nhận làm đám cưới với anh, để anh phải sống bên người phụ nữ không hề yêu mình!
Bây giờ tôi thực sự không biết phải làm sao với cuộc hôn nhân này nữa? Liệu tôi có phải là người vô cảm, không biết yêu là gì? Hay vì trong lòng tôi đã có hình ảnh của người đàn ông khác?
Tôi là cô gái được đánh giá là xinh đẹp, giỏi giang... phải chăng vì điều đó mà m không chịu an phận, luôn đứng núi này trông núi nọ?
Bây giờ, tôi thực sự không cần gì hết ngoài tình yêu, cảm xúc thực sự trong hôn nhân, gia đình. Nhưng tôi sợ mình không thể mở lòng để yêu chồng được. Còn nếu ly hôn với anh, tôi cũng lo sợ mang tiếng đã qua một đời chồng, sau này sẽ không có người đàn ông nào muốn đến gần tôi nữa?
Tôi thực sự rất đau khổ và bế tắc. Rất mong các anh chị cho tôi những lời khuyên sáng suốt nhất để tôi tìm được hướng đi đúng đắn cho bản thân mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét