Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Những thú nhận "động trời" của thiếu nữ

Đang dang dở... thì bị tóm
Tôi có cô bạn thân chơi từ cấp hai cho tới giờ, chuyện gì cũng chia sẻ với nhau, từ chuyện tôi có người yêu, hay cô ấy có người mới, đến chuyện gia đình. Tôi hiện tại đã chia tay người yêu được khoảng 4 tháng, còn cô ấy thì vẫn hẹn hò với một anh chàng khóa trên, cho tới nay là được hơn 2 năm. Cân điện tử | Cân ô tô | Trạm cân ô tô | Trạm cân điện tử | Giá cân ô tô | Giá cân điện tử
Nói là người yêu của nhau nhưng theo những gì cô ấy kể, cùng những lần tiếp xúc với anh chàng kia, tôi không thấy hai người họ là một cặp tình nhân.
Bạn tôi thì yêu anh ta lắm, còn anh ta lại chẳng hề hấn gì. Nhiều khi cô ấy kể chuyện bị anh ta làm tổn thương tình cảm mà tôi phát bực. Cũng vì thế nên tôi còn chẳng thèm quan tâm anh ta là người thế nào... nhưng hai tháng trở lại đây, mọi chuyện đã thay đổi...
Một hôm, anh ta bất ngờ gọi điện cho tôi, nói rằng anh ta và bạn tôi đang giận nhau. Anh ta xin được gặp tôi để giãi bày tâm sự, dù gì tôi cũng là người thân nhất với cô ấy. Thấy vậy, tôi đồng ý hẹn gặp.
Nghĩ sẽ chẳng bao giờ có điều gì xảy ra nên tôi cứ gặp anh ta để khuyên giải, tâm sự mọi điều. Từ đó, mỗi lần hai người họ có xích mích, anh ta lại lấy cớ đó để gặp mặt tôi. Dần dần thành thói quen, cứ thấy số anh ta gọi đến, tôi lại sắm sửa áo quần chỉnh tề, như ra ngoài hẹn hò vậy.
Trăm ngàn lần cảm thấy có lỗi với bạn mình  nhưng tôi đã nhận lời tỏ tình của anh ta. Rồi một hôm, anh ta rủ tôi tới nhà chơi, mời tôi chút rượu, bật bản balad du dương... và kéo tôi lên giường. Chúng tôi đã làm "chuyện ấy".
Bất ngờ, cô bạn của tôi xuất hiện, cô ấy có chìa khóa, mở phòng và bắt gặp chúng tôi đang... dang dở.
Không nói chắc các bạn ai cũng có thể tưởng tượng sự việc sau đó thế nào. Cho tới giờ, cô ấy đã chuyển nhà đi nơi khác, cô ấy vì tôi mà phải chịu một cú sốc tình cảm quá lớn.
Tôi biết lỗi của mình, ân hận rất nhiều nhưng không thay đổi được gì. Tôi mong rằng, mọi người hay lấy tôi làm gương, đừng bao giờ để chuyện tương tự xảy ra. Mất đi người bạn thân thiết nhất là bạn đã mất đi một phần ba cuộc đời.
Những thú nhận "động trời" của thiếu nữ - 1
Cô ấy đã vì tôi mà phải chịu cú sốc quá lớn (Ảnh minh họa)
Trót "yêu" người cũ của chị gái
Hai tháng trước, tôi được mời tham dự một buổi party nhỏ tại nhà chị bạn cùng lớp của chị tôi. Vì chị và tôi đi đâu cũng cùng nhau nên bạn bè của chị hay của tôi đều biết và có vài người là khá thân.
Hôm đó, chị có chút việc bận nên không tới được, tôi phải đến dự một mình. Sắm sửa váy áo, xức nước hoa thơm phức, tôi tự tin hòa mình vào bữa tiệc.
Có rất nhiều người tham dự nhưng theo dự đoán của tôi thì hầu hết, họ đều hơn hơn tôi một vài tuổi, nghĩa là cùng tuổi với chị gái tôi. Buổi tiệc khá hoành tráng, có rất nhiều nam thanh nữ tú, nhiều đồ ăn, đồ uống và nhất là rượu.
Tình cờ trong buổi sinh nhật ngày hôm đó, tôi đã chạm mặt người yêu cũ của chị. Anh ta và chị tôi đã chia tay khoảng một tháng trước. Anh ta đã mời tôi một ly rượu, rồi hai ly, ba ly, câu chuyện hỏi han cứ thế đưa đẩy chúng tôi uống nhiều, rất nhiều, đến mức cả hai đều không nhớ mình là ai nữa.
Trong cơn say xỉn, tôi không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra... nhưng chỉ biết rằng, khi tỉnh dậy, trên người tôi không có một mảnh vai che thân. Tôi hoảng sợ không biết mình đang ở đâu, giật mình nhìn quanh thì phát hiện người đàn ông đang nằm ngổn ngang dưới đất chính là anh ta, tình cũ của chị. Và điều tồi tệ, điều mà tôi không muốn xảy ra đó là trên người anh ta cũng trống trơn.
Vậy là tôi đã hiểu, tôi và anh ta trong cơn say, không làm chủ được bản thân và để hơi men cuốn cả hai lên giường. Mau chóng mặc đồ, tôi chạy vội ra khỏi căn phòng đó, còn người đàn ông kia vẫn đang mê man ngủ.
Cân bàn 60 kg | Cân bàn 100 kg | Cân bàn 150 kg | Cân bàn 200 kg | Cân bàn 300 kg | Cân điện tử 60 kg | Cân điện tử 100 kg | Cân điện tử 150 kg | Cân điện tử 200 kg | Cân điện tử 300 kg
Cho tới bây giờ, tôi và anh ta không còn liên lạc với nhau. Nhưng đêm đó quả thực tôi không muốn nghĩ tới. Cho dù không muốn nghĩ tới, muốn phủ nhận nhưng sự thực qua đêm đó tôi đã đánh mất hai từ “gái trinh”. Tôi căm hận bản thân vô cùng.

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Cuộc sống vẫn tiếp diễn

Vào buổi tối ngày 22 tháng 9 năm 1963, bốn chàng trai trẻ lên ô tô đi từ thành phố Majadahonda đến thành phố Madrid, Tây Ban Nha. Cả bốn người là bạn tốt của nhau và cùng tận hưởng một chuyến đi đêm, đó cũng là chuyến đi họ không bao giờ quên được.
Julio là một trong bốn người ngôi trên xe tối hôm đó. Mơ ước của anh là trở thành cầu thủ đóng đá chuyên nghiệp, để được chơi cho đội bóng mà anh yêu thích từ khi còn bé- Real Madrid.
 Anh đã nuôi dưỡng ước mơ, theo đuổi nó khi mới lên vài tuổi và ước mơ đó vừa chớm thành hiện thực. Anh có tiềm năng dồi dào và nổi nên như một thần đồng. Real Madrid vừa ký hợp đồng với Julio vào vị trí thủ môn và anh được kỳ vọng sẽ trở thành thủ môn số một trong đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha. Cuộc đời không thể tuyệt hơn với Julio, anh là một ngôi sao đang lên, cho đến buổi tối hôm ấy, khi anh bước lên chiếc xe cùng các bạn của mình. Như thế định mênh đã an bài, ước mơ của anh kết thúc vào cái đêm định mênh đó.

Tầm 2 giờ sáng, chiếc xe chở Julio và mấy người bạn gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Julio tỉnh lại trong bênh viện Eloy Gonzalo ở Madrid và phát hiện ra mình bị liệt nữa người. Các bác sĩ nói rằng anh sẽ nằm trên gường mười tám tháng với hy vọng phần xương sống bị tổn thương có cơ may lành lại. Ngay cả thế, chuẩn đoán bệnh tình của anh cũng không có gì sáng sủa. Không có gì chứng tỏ việc Julio có thể đi lại được. Nhưng có một điều chắc chắn, sự nghiệp bóng đá của anh đã chấm dứt.
Hằng đêm, suốt mười tám tháng trong bệnh viện, Julio chỉ biết nghe đài và làm thơ- những dòng thơ buồn, trâm ngâm, trữ tình, tự vấn về thân phận con người và ý nghĩa cuộc sống. Khi đọc những dòng thơ Julio viết, một trong những nam y tá phụ trách chăm sóc anh tên là Eladio Magdaleno đã đưa cho Julio một cây ghi ta và khuyến khích anh phổ thơ thành nhạc.
Ca hát trở thành thú vui của Julio, một cách để quên đi những ngày tháng hạnh phúc khi còn là vận động viên. Nhưng, mỗi ngày trôi qua, ca hát đã trở thành niềm đam mê hơn là một trò tiêu khiển. Anh vẽ nguyệch ngoạc lên cây ghi ta để học các âm cơ bản. Sau mỗi tuần, càng nhiều chữ số xuất hiện hơn và chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, anh đã phổ nhạc được các bài thơ của mình.
18 tháng trôi qua và Julio đã phục hồi sau chấn thương, anh quyết định quay lại Đại học Murcia để tiếp tục học của mình. Về sau, Julio sang Anh để nâng cao khả năng Anh ngữ, đầu tiên anh học ở trường Ramsgate, Kent rồi đến trường dạy ngôn ngữ Bell ở thành phố Canbridge. Thỉnh thoảng vào cuối tuần, anh biểu diễn ở quán Airport, chuyên hát lại những bản nhạc nổi tiếng thời bấy giờ của Tom Jones, Engelbert Humperdinck và The Beatles.
Khi Julio trở về quê nhà ở Tây Ban Nha, anh tìm một ca sĩ để biểu diễn các bản nhạc của anh sáng tác. Anh đem bản nhạc đầu tiên của mình đến một phòng thu ở Madrid và nhờ họ giới thiệu một ca sĩ. Người quản lý sao khi nghe Julio trình bày tác phẩm đã tỏ ra bối rối. Tại sao người như Julio lại cần một người khác hát nhạc của mình? Julio là người đàn ông đẹp trai đầy hấp dẫn với mái tóa đen tuyền, đôi mắt to màu nâu, nước da rám nắng min màng và một nụ cười có thể khiến bao phụ nữ tim đập chân run. Anh còn sở hữu một chất giọng đặt trưng, cao độ hoàn hảo. “Tại sao anh không tự hát nhạc của mình?”, người quản lý hỏi. Julio đáp, “Bởi tôi không phải là một ca sĩ”.
Nhưng sau cùng, Julio cũng làm theo lời khuyên của vị quản lý và biểu diễn một trong những bài hát của mình trong một cuộc thi âm nhạc tại Tây Ban Nha. Vào ngày 17 tháng 7 năm 1968, hơn 5 năm sau vụ tai nạn gần như hủy hoại cuộc đời anh, Julio giành được giải nhất tại Liên hoan ca nhạc Benidorm với bài hát La Vida Sigue Igual(Cuộc sống vẫn tiếp diễn) và ngay sau đó, anh được mời ký hợp đồng thu âm với hãng Columbia Records.
Bạn có thể đã nghe Julio hát. Bạn thậm chí có thể đang sở hữu một trong những album của anh ấy. Mặc dù người đàn ông này đã mất đi ước mơ thời niên thiếu trong một tai nạn khủng khiếp, anh vẫn tiếp tục vươn lên để trở thành nghệ sĩ có số đĩa bán chạy nhất trong lịch sử âm nhạc Mỹ La-tinh và là một cái tên nổi tiếng toàn thế giới. Người đàn ông đã mất đi những ước mơ đã tìm thấy mặt phải thông qua một ước mơ mới, lớn hơn cả điều mà anh bị tước mất. Tên anh ấy là Julio Iglesias.
“Khi cánh cửa này đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Nhưng ta thường quá tiếc nuối cánh cửa đã đóng sập kia đến nỗi không để ý cánh cửa mới mở ra chờ đón mình”